Nếu thành công trong cuộc sống đơn giản chỉ là thông minh thì bạn hãy nhìn quanh mình xem, phải chăng đã có rất nhiều người thông minh ngoài kia, đi học điểm toán, lý, hoá, văn, sử, địa,…cao hơn bạn. IQ cao hơn bạn, giải bài nhoay nhoáy, giải tỉnh này, quốc gia nọ khi học phổ thông nhưng vẫn không mấy thành công trong cuộc sống không?
Nếu thành công đơn giản là khôn lanh, thông minh giang hồ, chợ búa thì chắc hẳn nhiều người trong xã hội đã vượt trội, phải không? Bởi vì con số ấy quá lớn…
Tài năng, thông minh là quan trọng, là điều kiện cần nhưng chưa đủ để thành công.
Điều kiện cần tiên quyết là bạn phải kiên trì, bền bỉ và lỳ đòn.
Thất bại, không nản, cải tiến, làm tiếp…
Thất bại, không nản, đi học, làm tiếp,…rồi lại thất bại nhưng lại cải tiến rồi lại bổ túc rồi lại hành động…
Cứ như thế, làm nhiều thì vận may một ngày sẽ tới vì với thành công không thể thiếu bóng dáng của thời vận, hay vận may. Nhưng vận may, chỉ đến với những người không bỏ cuộc.
Tôi là một người không thông minh, không sáng láng, tôi không có điểm gì nổi trội hơn người, nhưng nếu có một thứ để tạm gọi là ổn và cho là được được thì đó là: khi đã làm gì thì tôi rất lỳ, lỳ như trâu ?, đuổi cũng không đi, đánh cũng không bỏ.
Kiên định, kiên trì với phương pháp luôn cải tiến (Kaizen) tôi tin đó là cách hiệu quả nhất để tiến tới thành công.
Tài năng không có gì, nhưng cần phải…lỳ ?.
Chúc bạn lỳ…hơn tôi.
P/S: Ngay cả hồi còn nhỏ, ở xóm nghèo, tôi cũng gầy, không to con, không quá khoẻ, hay chảy máu cam, đụng vô mũi là xịt máu, nhưng ít có đầu gấu trêu chọc, bạn bè oánh lộn thường không muốn dây vào tôi vì chúng toàn thua, dây với tôi chúng nó bảo “dây với mày như dây với hủi, lì lắm, không buông”, tôi sẵn sàng bị ăn đòn, chịu đòn đau hơn đối phương nhiều nhưng kiểu gì cũng chiến thắng cuối cùng vì mặc cho mình mẩy thương tích vẫn một ý chí xông lên như đỉa đói ?, và thằng ấy kiểu gì cũng có một cú đau chí mạng (nói chứ tôi cũng đau chẳng kém nó, nghĩ lại cũng thấy hài hước ?.)
Khi đá bóng thì lúc nào cũng ở hàng hậu vệ, bóng qua người ở lại, đá rắn, đá bóng không giỏi, nhưng chỉ huy ầm ầm, lúc nào cũng phải là captain, đội trưởng thì mới chơi mà đụng chuyện cũng là cãi và đá cũng lỳ đòn.
Túm lại, chuyện gì trong cuộc sống muốn đạt sở nguyện (thành công) cần lỳ lợm một chút.
P.S.S: Viết bài này nhân nhiều bạn buồn chán, bỏ cuộc nhắn tin cho tôi xin lời khuyên, tôi chẳng rep vì cũng không thấy hữu ích khi khuyên từng người. Chẳng nhẽ tôi lại nói “em thế thì xong phim rồi?”
Đặc điểm của những người tài năng/thông minh là gì? Là họ rất có năng khiếu, làm một chút là giỏi, học một chút là biết. Nhưng họ có một đặc điểm: rất mau chán! Làm một việc lặp đi lặp lại khiến họ không chịu được. Có lẽ vì thế họ thường không quá xuất sắc trong cuộc sống!