Cảm xúc sinh tồn là những cảm xúc chúng ta được “thừa kế” từ tổ tiên trong quá trình tiến hóa: nhìn nhận những nguy cơ ở xung quanh và tìm mọi cách để bản thân được bảo toàn mạng sống. Những cảm xúc có thể kể tên như: lo lắng, sợ hãi, căng thẳng, thất vọng, tức giận, mất lòng tin,…
Thế nhưng theo thời gian, cảm xúc này không còn quá phù hợp (không phải là ưu tiên hàng đầu). Chúng ta dần học cách chuyển từ cái tôi (sống vị kỷ) – sang cái ta (sống vị tha).
Những cảm xúc tốt đẹp mà bạn có thể nuôi dưỡng là: cảm thông, đồng cảm, yêu thương, chăm sóc và nâng đỡ.
Thế nhưng khá đáng tiếc khi có rất nhiều bạn trẻ vẫn đang loay hoay trong việc định hình bản ngã của chính mình. Có một số còn sa đà vào việc bạo lực mạng, tự mãn với thực tại, thích phán xét; hoặc ở một thái cực hoàn toàn khác là tự ti, thu mình trong vùng an toàn, lười nhác, không muốn phát triển,…
Đồng ý là chúng ta không thể sống như cách mà người khác muốn chúng ta trở thành. Thay đổi chỉ đến từ việc: bạn THẬT SỰ MUỐN CẢI THIỆN thực tại, thành một con người mới, với những giá trị mới ở tương lai.
Quyết định nằm ở bạn.
Ảnh: sách Trở nên Phi thường – Joe Dispneza