Thất bại có đáng sợ

(Mở ngoặc: Sợ thì lên núi đi gõ mõ, cái này anh Tài MWG nói đúng)

Có hai câu nói in mãi trong tâm trí tôi cho đến tận bây giờ về thất bại, thành động lực và nguồn sống:

1) “Thất bại sẽ không bao giờ chiến thắng tôi, nếu như quyết tâm thành công của tôi là đủ lớn” – Bí mật Phan Thiên Ân

2) “Đừng đánh giá tôi bằng thành tựu của tôi, mà hãy đánh giá tôi bằng số lần tôi vấp ngã và có thể đứng dậy lần nữa.” – Nelson Mandela

Nhờ đó mà lúc nào tôi cũng cười, cũng vui…và tôi chấp nhận một sự thật là: làm gì cũng có rủi ro, kinh doanh, đầu tư, làm ăn, quan hệ với bạn bè, anh em…chấp nhận và tìm cách giảm thiểu nó là cách tốt nhất! Không còn cách nào hay hơn.

Hồi đọc lịch sử Thế giới khi còn trên ghế nhà trường, tôi có một thắc mắc và tôi không thể hiểu nổi có một giai đoạn nghèo nhất của Ấn Độ thì tầng lớp Tăng lữ là tầng lớp giàu có nhất, thống trị xã hội và là tầng lớp “thượng đẳng” cùng với quan chức chính trị!

Họ chiếm đông đảo nhất số lượng dân ở Ấn Độ và họ làm gì mỗi ngày? Gõ mõ!!! Và tự…tu luyện bản thân mỗi ngày, sống sung sướng vì có người khác phụng sự!

Và sau này khi lớn lên tôi tự hỏi nhiều người và mình: “Vậy bạn có muốn khi không có việc gì làm thì bạn lảng tránh nó?”

Sợ thất bại hay sẽ tiến lên?

Chào ngày mới, tuần mới hiệu quả nhé bạn hữu!

#Mondaythoughts
#Motivation
#Thaiphamhappylive– Thay đổi cuộc sống bằng cách giúp mọi người trở nên giàu có hơn

P/S: (Xin đừng hiểu lầm tôi: tôi không có vấn đề gì với Phật giáo hay tôn giáo nói chung nhé, ngược lại tôi ngưỡng mộ tư duy Phật pháp & thực hành theo những tư duy ấy mỗi ngày)