Thời xa xưa, nhiều nền kinh tế trong quá khứ hoạt động mà không cần đến tiền. Mọi người chỉ đơn giản là trao đổi sản phẩm và sức lao động với nhau. Nhưng đây thường là những nền kinh tế nhỏ, không phức tạp, với không nhiều sản phẩm để buôn bán, bởi vì hầu hết mọi người đều tự cung cấp thức ăn, chỗ ở và quần áo, và chỉ cần giao dịch với những người khác một số ít dụng cụ, tiện nghi hoặc mặt hàng xa xỉ.
Đổi hàng là một quá trình khó xử. Nếu bạn sản xuất ghế và muốn một ít táo, bạn chắc chắn không thể đổi một chiếc ghế lấy một quả táo, và có thể bạn cũng chẳng muốn số lượng táo ngang bằng với giá trị của một chiếc ghế, như thế là quá nhiều. Nhưng nếu cả ghế và táo đều có thể đổi lấy một hàng hoá thứ ba nào đó – thứ có thể được chia nhỏ thành các đơn vị rất nhỏ, thì nhiều giao dịch hơn sẽ có thể diễn ra thông qua việc sử dụng phương tiện trao đổi trung gian đó, nhờ đó mang lại lợi ích cho cả người làm ghế và người trồng táo, cũng như mọi người khác. Điều duy nhất mọi người phải làm là đồng ý về việc sẽ sử dụng hàng hoá nào làm phương tiện trao đổi trung gian và phương tiện trao đổi đó trở thành tiền.
Điều khiến tất cả những thứ khác nhau này trở thành tiền là: Mọi người sẽ chấp nhận chúng để thanh toán cho các hàng hóa và dịch vụ – những thứ tạo thành của cải thực sự. Một cá nhân chỉ coi tiền tương đương với của cải bởi vì những cá nhân khác sẽ cung cấp hàng hóa và dịch vụ họ thực sự mong muốn để đổi lấy số tiền đó. Tuy nhiên, từ quan điểm của toàn thể nền kinh tế quốc gia, tiền không phải là của cải. Nó chỉ là một hiện vật dùng để chuyển của cải hoặc để khuyến khích mọi người sản xuất ra của cải.
Thông thường mọi người dường như luôn muốn nhiều tiền hơn, nhưng ở một số quốc gia, đã có những thời điểm khi không ai muốn tiền, bởi vì họ coi nó là vô giá trị. Trong thực tế, chính thực tế rằng không ai chấp nhận tiền đã khiến nó trở nên vô giá trị. Khi bạn không thể mua bất cứ thứ gì bằng tiền, nó sẽ trở thành những mảnh giấy vô dụng hoặc những chiếc đĩa kim loại nhỏ vô dụng. Ở Pháp trong những năm 1790, một chính phủ tuyệt vọng đã thông qua luật phạt tử hình cho bất kỳ ai từ chối bán đổi tiền. Tất cả những gì điều này gợi ý cho chúng ta nhận ra rằng: việc chính phủ in tiền không có nghĩa là tiền sẽ tự động được mọi người chấp nhận và thực sự hoạt động đúng với vai trò của nó. Do đó, chúng ta cần phải hiểu cách vận hành của tiền, tối thiểu là để tránh đến lúc nó bị trục trặc.
Hai trong số những trục trặc quan trọng nhất của nó là lạm phát và giảm phát.
Trích từ sách: Basic Economics – Kinh tế học cơ bản, a bờ cờ, kinh tế học nhập môn cho nhà đầu tư
Tìm đọc sách để hiểu thêm về cách thức nền kinh tế vận hành, sự luân chuyển của tiền tệ và vai trò của các Ngân hàng trung ương tại đây: https://bit.ly/Pre-order-Basic-Economics-1