GỬI CON

gửi con
“Hôm nay bố đi họp
Sơ kết kỳ đầu tiên
Cô chủ nhiệm xướng tên
Những học sinh “Xuất sắc”
Tên con không thấy nhắc
Bố nghĩ “Chắc Tốt thôi!”
Nhưng đọc hết tên rồi
Vẫn không hề xuất hiện
Hóa ra con thuộc diện
Vừa “Đạt” ở lớp thôi
Mẹ con chẳng thấy vui
Nhưng bố thì thoải mái
Lúc bố đón con gái
Vẫn khoe bố bức tranh
Vẫn kể chuyện lanh chanh
“Bạn kia con ghét nhất,
Đuổi con ngã xuống đất
Nhưng chơi rất là vui”.
Bố chỉ thấy con cười
Không điểm mười, điểm chín
Nét chữ con màu tím
Gọn ghẽ và đáng yêu
Con đọc truyện hơi nhiều
Cũng biết thêm khối thứ
Mẹ thì hay nhắc nhở
“Suốt ngày chỉ truyện thôi!”
Làm Toán thì hay sai
Vì ẩu ơi là ẩu
“Nhà mình nghèo” – con bảo
Nên con chẳng học thêm
Mẹ lại phải đón em
Nên cũng không học múa
Bố biết là con nhớ
Những giai điệu thân quen
Những động tác thật duyên
Lâu rồi con chẳng tập!
Hôm nay bố đi họp
Thấy con quá vô tư
Nên bố chẳng thèm mơ
Chỉ mong con vui khỏe
Đọc nhiều vào con nhé
Bố chỉ cần thế thôi!”
– Bài thơ của anh Thấu –
 
Thật là cảm động khi đọc bài thơ này.
Tôi đã từng có nhiều người bạn xuất sắc ở trường chuyên lớp chọn hồi cấp 1-3, rồi đại học. Xác nhận lại là: học giỏi ở cấp 1 không có nghĩa cấp 2 sẽ giỏi, cấp 2 giỏi k có nghĩa cấp 3 giỏi, cấp 3 giỏi k có nghĩa đại học sẽ giỏi. Đại học giỏi k có nghĩa ra trường sẽ giỏi. Đi làm, lập nghiệp: kĩ năng mềm, thái độ, sự chăm chỉ và biết lẽ sống cuộc đời sớm quan trọng hơn thảy.
Có cô con gái, 2 cậu con trai: chỉ mong chúng thành người thôi. Xuất sắc được thì tốt. Giỏi đc cũng tốt và vui. Nhưng làm người tự lập, tử tế, có ích thì quan trọng hơn.